Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

BBB- CHÚC MỪNG NOEL 2014 VUI VẺ & AN LÀNH

Nhân dịp Noel tôi tải từ trên mạng về máy bài để các Cụ Làng Ta đọc cho vui.

Thư gửi ông già Noel

Thưa ông kính mến - Cháu tên là Ngô Thị Bé Tý, nhà ở thành phố.

02-12-6-4176-1417491054.jpg
Sau bao nhiêu suy nghĩ, đắn đo và hồi hộp, hôm nay cháu cố hết sức lực, quyết tâm viết thư cho ông để trình bày một việc như sau:
Đã rất nhiều đêm Giáng sinh rồi cháu muốn có một món quà. Cháu thích nhiều thứ lắm, từ chó bông, thỏ bông đến búp bê hay gà vịt bằng nhựa, xe cộ bằng gỗ cháu đều thích cả. Những thứ ấy ông có rất nhiều, vì cháu xem các tranh hay ảnh chụp về ông, thấy ông đeo túi quà, các thứ đó đều ló ra.
Vậy mà chưa bao giờ ông tặng cho cháu. Mặc dù đêm Noel nào cháu cũng thức để chờ và đã để sẵn một chiếc giày cho ông bỏ quà vào. Cháu cũng nhiều lần viết thư cho ông, đề địa chỉ rõ ràng "gửi ông già Noel, số 1 đại lộ Bầu Trời", vậy mà cũng không thấy ông đến.
Cháu buồn lắm. Cháu khổ lắm. Cháu cứ nghĩ ông quên cháu rồi. Nhưng cháu lại tự nhủ: làm sao có chuyện vô lý thế, vì già Noel chả khi nào quên ai. Cháu bèn đi tìm hiểu, và hôm nay đã biết ra sự thực.
Ông già Noel kính mến.
Có phải ông không đưa đồ chơi cho cháu vì ông không tìm được nhà phải không? Đúng là rắc rối thực vì nhà cháu số 30 mà riêng một đoạn đường đã có hơn chục số 30 như thế, chưa kể 30 Bis, 30H, 30B và 30 Bis Bis đến mức có gia đình bực quá đã treo biển "ở đây 30 lần 30". Thú thực cháu cũng chả hiểu tại sao người ta bây giờ toàn nói tới tỉ nọ tỉ kia mà mấy cái số nhà thì cứ dùng đi dùng lại. Đừng kể ông già Noel, ngay cả họ hàng nhà cháu mỗi khi từ quê lên có khi đi ôtô hai tiếng còn tìm số nhà mất ba tiếng. Chắc ông không tìm được nhà cháu, ông cáu bỏ đi nên cháu không có quà chứ gì?
Khổ quá, sao ông không hỏi bác thu tiền điện, thu tiền nước hay thu phí điện thoại. Các bác ấy lúc nào cũng tìm ra nhà cháu, chả nhầm một lần nào!
Sau nữa, cháu đoán rằng có thể ông tìm được nhà mà ông nhầm phố. Nhà cháu ở phố Cá Voi, mà riêng thành phố này có tới sáu cái phố Cá Voi như thế, ở sáu quận khác nhau. Tất cả thư từ cho cháu, muốn tới nơi, đều phải ghi rõ ràng "Ngô Thị Bé Tý - phố Cá Voi - quận Bờ Sông" thế nhưng thỉnh thoảng vẫn bị nhầm vì thành phố có quận Bờ Kè, quận Bờ Đê... Người ta thắc mắc sông chỉ có hai bờ mà sao nơi này lại có nhiều quận Bờ như thế, cháu cũng chịu không trả lời nổi. Nhưng để phân biệt, ông cứ tìm Bờ nào có nhiều nhà nhỏ là đúng chỗ cháu thôi ông à. Hay là ông không tới được chỗ cháu vì kẹt xe? Đúng là nhiều tối, nhất là tối Giáng sinh, đường qua nhà cháu thường kẹt cứng, xe đạp còn không nhúc nhích nói chi xe hươu kéo của ông già Noel. Nhưng sao cháu tưởng xe của ông có khả năng bay trên trời cơ mà. Hay xe ông vướng vào dây điện? Đúng là dây điện ở đây nhằng nhịt như mớ tóc rối, và cháu biết rằng đâm vào đấy khéo máy bay cũng không thoát được nói gì tới hươu. Vậy ông có thể đi taxi đến đầu phố, gọi điện thoại cháu và mẹ cháu sẽ ra đón.
Hay ông không tới nhà cháu vì ông nghĩ rằng nhiều ông già khác đã tới? Ông Noel ơi, cháu đã nói rồi, ngoài ông thu tiền điện, thu tiền nước và điện thoại, thỉnh thoảng chỉ có các ông thu tiền rác ghé nhà cháu thôi, mà các ông ấy không khi nào có quà.
Cho nên cháu rất mong đêm Giáng sinh này ông ghé cháu một lần, vì chỉ năm sau cháu sẽ được gọi là Bé Lớn, không phải Bé Tý nữa nên càng khó được thỏ bông. Cháu biết nhà cháu xa, khó kiếm vất vả cho ông lắm nhưng cháu vẫn mơ ước dù chỉ một lần. Ông cứ đi tới hết các địa chỉ khác, ghé cháu cuối cùng cũng được. Nếu có một con búp bê gãy chân hay chó bông rách tai thì cháu cũng rất vui mừng được nhận ông ạ. Ông đến nhé.
Cháu mong lắm.
Ngô Thị Bé Tý
30 đường Cá Voi, quận Bờ Sông
Trùm Sò (st)

Kiếm tiền nhờ bạn của bố

Cậu bé nói với bạn của bố:

10-11-7-9594-1415595807.jpg
- Cháu cảm ơn chú đã tặng cho cháu chiếc kèn nhân dịp Noel. Nhờ nó mà cháu có tiền ăn kem đấy chú ạ…
Người đàn ông hết sức ngạc nhiên:
- Cháu thổi kèn giỏi đến thế cơ à?
- Không ạ. Chẳng qua là bố cháu cho cháu mỗi tuần 10.000 đồng để cháu đừng thổi nữa!
- Trời!
Bác Ba Phi (st)

Ông già Noel và 3 điều ước

Chuông cửa reo giữa đêm Giáng Sinh tại một ngôi nhà.
    01-12-2-4804-1417397751.jpg
    Ông già Noel xuất hiện và bảo với chủ nhân:
    - Hãy nói 3 điều ước, ta sẽ đáp ứng ngay.
    Rất vui mừng và gần như ngay lập tức chủ nhà nói ra mơ ước của mình.
    - Một cỗ Rolls-Royce đời 2008, một căn biệt thự có vườn và 1 triệu đô trong tài khoản ngân hàng.
    - OK! Nhưng xin hỏi lại một câu: Ngươi được bao nhiêu tuổi rồi?
    Chủ nhân hồ hởi đáp.
    - Mới 42, thưa ông!
    - Vậy à, ngần ấy tuổi mà còn tin ông già Noel có phép thuật ư?...
    Thị Nở (st)


    Vậy mà cũng không biết

    Một học sinh đang du học tại Mỹ lần đầu tiên đi xe bus từ San Diego đến San Jose để họp mặt với bạn học cũ trong dịp Giáng Sinh.

    04-12-2-4621-1417660996.jpg
    Lên xe bus, cậu ta hỏi ông tài xế:
    - Từ San Diego đến San Jose mất bao nhiêu tiếng vậy ông?
    - 8 tiếng.
    - Vậy từ San Jose về lại San Diego mất bao nhiêu tiếng?
    Bác tài bực mình quá gắt lên:
    - Đi về cùng chỗ thì đương nhiên là cũng 8 tiếng rồi, có vậy mà cũng hỏi, thiệt tình !
    Cậu ta tức quá cãi lại:
    - Sao lại giống nhau được? Từ Noel đến Tết Tây chỉ mất có 5 ngày, còn từ Tết Tây đến Noel thì bao lâu... mất cả năm trời lận đó! Xí, vậy mà cũng không biết.
    Thị Nở (st

    Giáng sinh của bợm

    Đêm Noel, một ông say xỉn vác cây thông đi lang thang trên phố.

    21-11-4-7605-1416555942.jpg
    Một bà đi đường thấy vậy trách:
    - Noel mà ông cũng say xỉn, không về nhà với gia đình!
    Người đàn ông tỏ vẻ hối hận và nói:
    - Tôi cũng muốn về lắm, nhưng không biết phải làm thế nào để ra khỏi khu rừng này.
    Bác Ba Phi (st)




    Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

    XIN & MỜI (2 bài thơ của NT Việt Phương)

    BBB- Trong những ngày cuối năm 2014, trời khá lạnh, tôi ngồi đọc lại một số bài thơ của nhà thơ Việt Phương- Nhà thơ với tập thơ "Cửa mở" khá nổi tiếng và những bài thơ hay đầy chất trí tuệ, nhân văn và trữ tình.
    Xin đăng lại 2 bài sau đây trong số nhiều bài thơ cuả Ông mà tôi yêu thích.
    Mời các Cụ Làng ta cùng thưởng thức và suy ngẫm.



    XIN

    Xin người là một giấc mơ
    Để còn trắng một đợi chờ trên mây

    Xin người là một vòng tay
    Để còn rớt một mê say giữa đường

    Xin người là một chiều sương
    Để còn đọng một xót thương trong lòng

    Xin người là một cuối đông
    Để còn ấm một ráng hồng đầu xuân

    Xin người là một rất gần
    Để còn vọng một tiếng ngân dịu dàng


    MỜI

    Học nhìn thời thế từ dân
    Thấy trong thấy đục thấy gần thấy xa

    Thấy chân thành thấy gian tà
    Thấy ai đủ rõ thấy ta thật người

    Bao nhiêu là những xu thời
    Bấy nhiêu là những đua đòi lợi danh

    Nào đây thủ đoạn gian manh
    Nào kia mưu mẹo xoay quanh ghế ngồi

    Rồi thì cũng đến tháng mười
    Để còn nghe được những lời yêu thương


    Yêu từ ngọn cỏ đầm sương
    Thương từ những kiếp lạc đường bơ vơ

    Đã từng chín đợi mười chờ
    Thuở xưa năm ấy bây giờ mai sau

    Đợi chừng nào gọi là lâu
    Chờ làm chi  bước qua cầu mà đi

    Vẫn còn phượng đỏ mùa thi
    Vẫn còn rừng núi mấy kỳ chiến tranh

    Vẫn còn một giọt nắng hanh
    Vẫn còn dòng sữa long lanh giữa trời

    Còn nhiều ấp ủ sinh sôi
    Còn bao trai gái của thời ngày nay

    Cầm niềm tin vững trong tay
    Ngày mai đang đợi phút giây vào đời

    Còn tha thiết lắm cõi người
    Còn năm mới đến gọi mời đầu hiên


    Việt Phương.