Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

Một bài thơ về mùa xuân của NT Việt Phương



BBBĐang là mùa xuân của đất trời. Xin chép lại một bài thơ viết về mùa xuân của Nhà Nghiên cứu, Nhà thơ Việt Phương trong tập thơ "Cửa đã mở" do NXB Thanh niên xuất bản năm 2007.( Tập thơ "Cửa mở" NXB Văn học xuất bản năm 1970. Tái bản năm 1989).
Có nhiều bài thơ của các nhà thơ về đề tài "Mùa Xuân" rất hay; nhưng tôi rất thích bài thơ có  tên là "Lại" của nhà thơ Việt Phương. Vì Ông không chỉ có những nhận xét độc đáo về "cảnh"; mà cái cốt lõi của "vấn đề" ông nói về nhân tình thế thái rất sâu sắc.
Nhà thơ năm nay đã "ngoại bát tuần", mà khi ta đọc bài thơ dưới đây vẫn càm nhận giọng thơ còn rất khoẻ khoắn và tươi trẻ.
Mời các Cụ đọc để thưởng thức và suy ngẫm, khi muà xuân 2013 đã đến.

LẠI

"Lại một mùa xuân sắp đến gần
Có gì giễu cợt thế mùa xuân
Trời cao tươi nõn trong sạch quá
Mà đục ngầu sao cái nhân quần
 
Lại một mùa xuân đang đến đây
Lộc xuân nhu nhú nhánh xuân gầy
Bao nhiêu khao khát dồn lên nụ
Cơn mưa thơ ngây bay thành mây
 
Lại một mùa xuân đã đến rồi
Tình xuân khắc khoải lắm xuân ơi
Nhịp đời hối hả sương bàng bạc
Xuân có điều chi nói với người"

                                                                  Việt Phương


vp
Trái sang: Đoàn Tử Huyến, Thúy Toàn, Nguyễn Trọng Tạo, Việt Phương, Hoàng Minh Châu, Chu Hảo  (Ảnh trên mạng)

  

12 nhận xét:

  1. Lại sắp qua rồi mùa xuân ơi
    Bao điều kỳ vọng vẫn chơi vơi
    Xuân qua, hè đến – mùa hoa nở
    Hoa nào kết trái, hoa nào rơi?
    [img]http://4.bp.blogspot.com/-UkIRt1whOSk/UNGmgfF68nI/AAAAAAAAACg/vRwt6OOt0TI/s400/DSC_0024.JPG[/img]
    Chỉ có hoa này* kết trái thôi
    -----
    (*Hoa nhà của bà xã 3 B trồng)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn T.Hoàn sớm chia sẻ.
      Đúng là:
      "Bao điều kỳ vọng vẫn chơi vơi". (T.Hoàn)
      Muốn biết thật, hư?. Hỏi ... ông Trời!.

      Xóa
  2. Thơ của các chính khách bao giờ cũng hàm chứa những vấn đề lớn lao của con người và thế sự. Tuy vậy bài thơ đã được "khoác" lên mình chiếc áo mùa Xuân mà tác giả chợt nhận ra rồi reo lên :" Trời cao tươi nõn trong sạch quá "

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Như Calathau nói: "... tác giả chợt nhận ra rồi reo lên:
      "TRÒI CAO TƯƠI NÕN TRONG SẠCH QUÁ".(có lẽ vì thấy xuân của đất trời thật là đẹp. Nhưng tiếp theo ngay câu sau:
      "MÀ ĐỤC NGẦU SAO CÁI NHÂN QUẦN" thì không còn là "reo lên" nữa. Có lẽ đó là một lời than...nói lên sự thật. 2 câu đi liền nhau, không thể tách ra. Thật là hay.

      Xóa
  3. Lại một mùa xuân đang đến rồi
    Xuân đi, xuân đến cứ thế thôi
    Cây xanh nở lộc tặng cho đời
    Kiếp người ngắn ngủi, xuân vĩnh viễn
    Hãy yêu thương nhau bạn hiền ơi!
    [img]http://direct1.anhso.net/original/10/103305/232012135440154.gif[/img]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mùa xuân đang đến. Ở ngoài này trời nắng ấm, cây đang đâm chồi nảy lộc và nhiều loài hoa đua nở...
      Thiên nhiên thì đẹp mà lòng người chưa vui.
      Xuân của Đất Trời luôn tươi đẹp
      Xuân này sao lòng chưa thật vui!.

      Xóa
  4. Xuân đi xuân đến kiếp luân hồi
    Nhân tình thế thái mãi rối thôi
    Gỡ đến bao giờ xong cả búi
    Việt Nam Tổ Quốc của ta ơi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hiện nay nhân tình thế thái đang rối bời...
      Ai?.Làm sao?. Và bao giờ gỡ cho xong...
      Đó là những câu hỏi lớn và hiện nay chưa có câu trả lời. T.Mai ạ.

      Xóa
  5. Chỉ XUÂN là mãi mãi xuân
    Bao giờ cho đến XUÂN NHÂN QUẦN
    Bao giờ xuân này* hơn xuân ấy
    " Tiến lên toàn thắng..."* mãi mãi Xuân!

    -----------
    Lại nhớ thơ Bác* Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua...*

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Câu hỏi của ST:
      "Bao giờ xuân này hơn Xuân ấy?/
      Tiến lên toàn thắng... mãi mãi xuân"
      Thật khó trả lời chính xác. Nhưng có lẽ còn RẤT LÂU.

      Xóa
  6. Lại một mùa xuân đã đến rồi
    Xuân về mà lòng chẳng thấy vui
    Tình người mỏng dính như tờ giấy
    Mà màu thì lại bạc như vôi
    Rừng nghị định xuất bao nhiêu bản ?
    Cuộc sống dân đen vẫn thế thôi!
    Kinh tế Việt Nam vẫn suy đồi
    Niềm tin hình như vẫn bốc hơi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Minh Gương "vẽ lên" một bức tranh hơi "ảm đạm" nhưng theo "trường phái tả thực". Rất chính xác.
      Riêng câu:
      "Tình người mỏng dính như tờ giấy
      Mà màu thì lại bạc như vôi"
      Chắc là Bạn muốn nói về loại người là quan chức vô cảm, vô ơn bạc nghĩa, tham nhũng... làm giàu trên xương máu, mồ hôi nước mắt của nhân dân mà thôi .

      Xóa

trantrunghai@gmail.com