Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

BBB. Gần đây tôi rất thích thú khi được đọc mấy bài thơ của Thu Giang (songthu vu) trên Blog "Hoa sim tím" ngắn, hay, lãng mạn và sâu lắng . Tôi có viết com  (mấy vần) để gọi là "chia sẻ" và T.Giang viết "trả lời" bằng cách "nối vẫn". (mời xem Blog hoa sim tím).
Sau khi đọc, tôi thấy có thể nối tiếp khổ thơ trên thành 1 bài để góp vui và góp phần cùng các Cụ làm ấm thêm cho Blog Làng ta trong những ngày Đông giá rét này.
Nhìn lá đỏ của những cây bàng, gợi cho tôi nhớ những Cây Bàng ở sân trường Ngô Quyền, những hàng phương vĩ dọc hai bờ sông Lấp của Hải Phòng - Thành phố Hoa Phượng đỏ, quê tôi;  với những kỷ niệm của "Một Thời đã xa" mà tôi cùng với D.Khắc, Đ.KMinh, QuangTrung (Calathau), Vũ Mão...đã học từ khi ở  QL - KHX về nước.
Xin mời Làng.





LÁ BÀNG

Lá Bàng đã đỏ
Mùa Đông đang về
Xốn xang chờ đợi
Mùa Xuân thầm thì…

“Rồi người ra đi
Bao giờ trở lại
Lá Bàng rụng mãi
Đếm bước chân ai …” (*)

Không thể nhạt phai
Màu hoa Phượng đỏ
Nụ cười ai đó
Lá Bàng mướt xanh.

Em gặp lại Anh
Sân trường rực nắng
Lá Bàng vẫn xanh
Mà đầu bạc trắng.

Kỷ niệm ngày xưa
Như “chùm hoa nắng”
Nhớ “Thời Xa vắng”
Lá Bàng…. Còn xanh.
                       
                     Trung Hải

    (Hà Nội, một ngày Mùa Đông 2015)

(*)- Thơ Thu Giang ( songthu vu).

Ảnh minh họa (từ mạng)





8 nhận xét:

  1. “Không thể nhạt phai
    Màu hoa phượng đỏ” (TH, 3B)
    Tình đầu còn đó
    Người có nhớ ai?

    Tuyết trắng ban mai
    Quay cuồng trong gió
    Như tìm ai đó
    Trong mơ …

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Tuyết trắng ban mai
      Quay cuồng trong gió". (Viet Dang=V.Hùng)
      VHùng ơi!. Cậu lại làm mình nhớ về những cái Tết xa nhà thời SV bọn mình ở Kharkov rồi!. Những bông Tuyết trắng và những người bạn nhiệt tình và đôn hậu.

      Xóa
    2. Còn Trung Hải làm mình nhớ đến hoa Phượng đỏ nên mới có mấy câu trên đấy!

      Xóa
  2. Tôi rất tiếc là không được học ở Ngô quyền HP và Chu Văn An HN ngày nào, nhưng Hải Phòng là cái nôi đầu tiên của cuộc đời (sau khi tốt nghiệp 1966-1971).
    Thôi thì yêu thương và chờ đợi trong tưởng tượng vậy.

    "Em gặp lại anh
    Sân trường rực nắng"
    Dẫu đầu bạc trắng
    Tình ta vẫn xanh
    Tình ta vẫn thắm,
    Như chùm hoa Phượng,
    Như cành bàng xưa.

    Tiếc quá, không học ở đó để YÊU, để CHỜ !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chắc NL cũng có nhiều kỷ niệm với HP, vì là"Cái nôi đầu tiên của cuộc đời" mà.
      Này,có "người" vừa từ SG về, "tường thuật" lại các cuộc giao lưu sôi nổi ở Mật khu BR và Xóm Bờ Sông cho Tú Riềng và bọn mình nghe. "Bạn ý" khen hết lời sự nhiệt tình, yêu quý ... "Khách" của các Bạn Cu Lờ SG, đặc biệt là NL đấy. Nhiệt liệt chúc mừng nhé.

      Xóa
  3. Kỷ niệm ngày xưa
    Như “chùm hoa nắng”
    Nhớ “Thời Xa vắng”
    Lá Bàng…. Còn xanh. (3B)

    Ngô Quyền vắng Anh
    Mới thành nỗi nhớ...

    Trả lờiXóa
  4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. (Xin lỗi TG. Anh viết nhầm com. cho anh DVH nên phải xóa đi đấy.)
      Cảm ơn TG về các Comment nhé.

      Xóa

trantrunghai@gmail.com