Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

Thơ Nguyễn Khoa Điềm

3B- Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm viết bài thơ này vào dịp Tháng Tư năm 2013. (khi đã rời khỏi chiếc ghế rất cao của quyền lực, về hưu, về với đời thường được một số năm). Không hiểu cảm nghĩ, tâm trạng của anh về tình hình Đất nước khi còn ngồi trên cao chót vót của quyền lực như thế nào?. (Có thể cụ Nguyễn Khoa Phi Lớp ta (K5) biết chút ít chăng?).
Tôi cho rằng bài thơ này NT Ng.Khoa Điềm nói thật tâm trạng của mình.
Tuy bài thơ ra đời đã trên 2 năm, nhưng 2 năm qua tình hình CT-KT-XH của nước ta không sáng sủa hơn, nên nó vẫn phản ảnh được "nỗi lòng" của nhiều người Dân thiết tha yêu nước, trong đó có chúng ta.
Tiện đây, nếu có thể nhờ cụ Khoa Phi hôm nào gặp "ông em Khoa Điềm" thì hỏi xem : " Đất nước những tháng năm này (2015... đã hết THẬT BUỒN chưa?).- Cảm ơn cụ Khoa Phi trước.
Xin cảm ơn Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm cho tôi được đọc bài thơ rất là ... tâm trạng của anh thật hay về Đất nước  trong NHỮNG THÁNG NĂM THẬT BUỒN này.
Xin mời Làng đọc và chia sẻ.




ĐẤT NƯỚC NHỮNG THÁNG NĂM THẬT BUỒN

Nguyễn Khoa Điềm

Đất nước những năm thật buồn
Nửa đêm ngồi dậy hút thuốc vặt
Lần mò trên trang mạng tìm một tin lành
Như kẻ khát nước qua sa mạc
Chung quanh yên ắng cả
Ngoài đường nhựa vắng tiếng xe lại qua
Người giàu, người nghèo đều ngủ
Cả bầy ve vừa lột xác
Sao mình thức?
Sao mình mải mê đeo đuổi một ngày mai tốt lành?
Bây giờ lá cờ trên Cột cờ Đại Nội
Có còn bay trong đêm
Sớm mai còn giữ được màu đỏ?
Bây giờ con cá hanh còn bơi trên sông vắng
Mong gặp một con cá hanh khác?
Bao giờ buổi sáng, buổi chiều nhìn ra đường
Thấy mọi người nhẹ nhàng, vui tươi
Ấm áp ly cà phê sớm
Các bà các cô khỏe mạnh yêu đời
Hớn hở tập thể dục
Bao giờ giọt nước mắt chảy xuống má
Không phải gạt vội vì xấu hổ
Ngước mắt, tin yêu mọi người
Ai sẽ nắm vận mệnh chúng ta
Trong không gian đầy sợ hãi?
Những cây thông trên núi Ngự Bình thấp thoáng ngọn nến xanh
Đời đời an ủi
Cho người đã khuất và người sống hôm nay …
22.4.2013

6 nhận xét:

  1. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ...Quả là không sai!
    Em nghĩ cái buồn này thật dai dẳng...Hình như chúng ta đã sống trong một thời đại, được dẫn dắt bởi những triết lý...ảo!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có lẽ thứ "triết lí" đó không chỉ là ảo mà rất viển vông và lỗi thời. Tóm lại không nên bấu víu vào đó. Nếu cụ Mác, cụ Lê, cả cụ Hồ ... là những nhà Thông thái, mà bây giờ giả thử có sống lại cũng sẽ khuyên là phải THAY ĐỔI.

      Xóa
  2. Đến cựu ủy viên BCT khi về nghỉ rồi còn thấy buồn cho cảnh đất nước, thấy xâu hổ nữa huông gì dân đen, dù sao ông ấy cũng nói thật long mình.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cụ Lý ơi. Nếu là ngưòi yêu nước thực lòng ai cũng thấy buồn. Có điều cách thể hiên có thể khác nhau. Có người nói bằng thơ, bằng văn..., người nói ra mồm, người im lặng ...
      Còn ủy viên Bộ "Chính chị, chính em" này nọ thì cũng là con ngưòi, bỏ mác đi thì khác gì bà con ta.
      Mình thích là ông Điềm dám nói ra (mà lại bằng thứ vũ khí mạnh của ông là thơ. Có thể là hơi... muộn, nhưng còn hơn ..không).

      Xóa
  3. Một số vị lãnh đạo lúc nghỉ hưu hay làm thơ nói chuyện thế sự. Ông NKĐ quan to lắm, nghe nói suýt vào vai Chủ tịch nước cơ đấy. Lại nghe nói ông thời còn đương chức có nhận phong bì 5 ngàn đô của 5 Cam nên mộng đế vương không thành ! ( Là Mõ mới nghe hôm qua 1 vị chức sắc nghỉ hưu nói trong CLB Truyền thống Kháng chiến , đúng sai chưa kiểm chứng ). Dân đen có thề hiểu, các ông thất thế rồi nên mới "tâm trạng" , chứ thời đang chức sao không "tâm trạng" cho dân dc nhờ !? Cho nên thực bụng tôi ko thích đọc kiều thơ này của các vị. Tôi tìm đọc Hồi ký để lại của nhà văn Nguyễn Khải, những bài thơ "phản tỉnh" của nhà thơ Chế Lan Viên ...Tôi tìm thấy ở đây những tâm trạng những ý nghĩ rất thực lòng, rất dễ cảm thông , Nhưng dù sao cũng trân trọng ông Điềm. Đúng như 3B nói :"Có thể là hơi... muộn, nhưng còn hơn ..không ". Đúng quá 3B ạ ! Cảm ơn cụ !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình cũng đã đọc các bài của N Khải và CLV không phải 1 lần. Đã suy ngẫm và đồng cảm và cả thông cảm với các Cụ. Không dám trách cứ gì là tại sao ngày ấy các Cụ không thế này thế nọ... Mình thấy ở các Cụ sự tỉnh ngộ và tự ân hận và dằn vặt... như thế là đủ (lúc về già không thể làm gì hơn đươc.).
      Rất vui khi Calathau nhất trí với mình là các cụ ấy " chậm còn hơn không", là tốt rồi.

      Xóa

trantrunghai@gmail.com