.
Người mấy trăm năm làm rung chuyển những sân đình
Làm điên đảo những phông màn khép mở
Người táo bạo
Người không hề biết sợ
Người chưa từng lùi bước trước tình yêu
Làm điên đảo những phông màn khép mở
Người táo bạo
Người không hề biết sợ
Người chưa từng lùi bước trước tình yêu
Người phá tung khuôn khổ những điệu chèo
Để cuộc sống ùa lên đầu cửa miệng
Người trung thực đến không cần giấu giếm
Cặp môi hồng con mắt ướt đong đưa
Để cuộc sống ùa lên đầu cửa miệng
Người trung thực đến không cần giấu giếm
Cặp môi hồng con mắt ướt đong đưa
Người cả gan sàm sỡ cả cửa chùa
Chọn sắc áo cà sa mà chọc ghẹo
Thừa sinh lực nên người luôn túng thiếu
Nên hương trầm tiếng mõ khéo trêu ngươi
Chọn sắc áo cà sa mà chọc ghẹo
Thừa sinh lực nên người luôn túng thiếu
Nên hương trầm tiếng mõ khéo trêu ngươi
Người đi qua nghiêng ngả những trận cười
Chấp tất cả lời ong ve mai mỉa
Người chịu hết mọi thói đời độc địa
Chiếc quạt màu khép mở vẫn ung dung
Chấp tất cả lời ong ve mai mỉa
Người chịu hết mọi thói đời độc địa
Chiếc quạt màu khép mở vẫn ung dung
Trên môi người câu hát cứ trẻ trung
Từng sợi tóc cũng rung theo nhịp phách
Mùi táo chín, mùi hương, mùi da thịt
Người đi qua sân khấu tới đời thường
Từng sợi tóc cũng rung theo nhịp phách
Mùi táo chín, mùi hương, mùi da thịt
Người đi qua sân khấu tới đời thường
Người sống trong hơi thở của nhân dân
Mấy trăm năm ai để thương để giận
Câu sa lệch cũng hò reo nổi loạn
Nhịp trống gầm lên những khát vọng không lời
Mấy trăm năm ai để thương để giận
Câu sa lệch cũng hò reo nổi loạn
Nhịp trống gầm lên những khát vọng không lời
Những khát vọng nằm sâu trong mỗi trái tim người
Được sống đúng với lòng mình thực chất
Những xiềng xích phết màu sơn đạo đức
Mấy trăm năm không khóa nổi Thị Màu
Được sống đúng với lòng mình thực chất
Những xiềng xích phết màu sơn đạo đức
Mấy trăm năm không khóa nổi Thị Màu
Những cánh màn đã khép lại đằng sau
Táo vẫn rụng sân đình không ai nhặt
Bao Thị Màu đã trở về đời thực
Vị táo còn chua mãi ở đầu môi
Táo vẫn rụng sân đình không ai nhặt
Bao Thị Màu đã trở về đời thực
Vị táo còn chua mãi ở đầu môi
2 - Này em Thị Mầu
Ngân Vịnh
Này em, em Thị Mầu ơi
Biết không cái lẳng lơ giời cho em
Trong thiên hạ khối người thèm
Khối người cũng muốn theo em lên chùa
Này em mắt cứ đong đưa
Cứ môi trầu thắm bỏ bùa cho sư
Mấy khi đời được tương tư
Vầng trăng lẻ, giữ khư khư làm gì
Táo thì đỏ xuộm lối đi
Tuổi thì hơn hớn, lòng thì ngả nghiêng
Có là chi cái chính chuyên
Mà đem thân phận buộc duyên nợ vào
Bước em đi đến nơi nào
Cũng nghe đôi dải yếm đào xổ tung
Có gì đâu phải ngượng ngùng
Tình yêu ngọn lửa cháy bùng bấy nay
Thi Mầu em vắng một ngày
Đàn ông trên thế gian này ra sao?
Cả hai bài thơ đều hay. Em thích bài sau hơn...hì, lẳng lơ thế mà ai cũng yêu, cũng quý! Vì cô ấy sống thật với mình...anh nhỉ!
Trả lờiXóaAnh cũng có cảm nhận như T.Giang. Bài thơ “Này em Thị Mầu” đọc rồi vẫn muốn đọc thêm.
Xóa“Bước em đi đến nơi nào
Cũng nghe đôi dải yếm đào xổ tung
Có gì đâu phải ngượng ngùng
Tình yêu ngọn lửa cháy bùng bấy nay”
Bởi vậy mới: “Khối người cũng muốn theo em lên chùa” đấy
Lẳng lơ nhất chị Thị Mầu
Trả lờiXóaMà ai gặp chị có sầu gì đâu .
Chính chuyên Thị Kính khổ nhiều
Đến khi hóa Phật ai theo được nào ?
Tôi nhất trí với ý kiến của cụ Trưởng Lão.
XóaRất mong được thường xuyên "gặp" Cụ trên Blog.