Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Thơ Trung Hải

BBB-  Ngày 30/04/1975 Chiến tranh đã kết thúc. Đất Nước đã hoà bình, thống nhất. Niềm vui thật lớn lao, hy vọng cũng lớn lao... và có cả nỗi thất vọng, nỗi buồn cũng không hề nhỏ.
Bao nhiêu mất mát, hy sinh to lớn của toàn Dân tộc, nhưng có lẽ mất mát to lớn nhất, không có gì so sánh và bù đắp được là của  những Người Mẹ đã mỏi mòn chờ đợi...,  nhưng vĩnh viễn không bao giờ được đón nhưng đứa con thân yêu trở về.
                  Mặc dầu Mẹ vẫn biết rằng đứa con của Mẹ vẫn còn đó - "Mãi mãi TUỔI HAI MƯƠI".
Tôi có viết một bài thơ, xin mời Làng ta đọc.



Ảnh minh hoạ.

KHÔNG TRỞ VỀ
        (Có sửa so với bản trước)  


Có người con gái              
                            Tôi quen 
Chiến tranh đã hết
                             mà không trở về.
Mẹ già ngồi đợi bờ đê
Dòng sông vẫn chảy...

                              Đò về vắng Con!.

Nhớ Con năm tháng mỏi mòn
Bao mùa hoa bưởi ngát hương đầu nhà.
Em nằm lại chiến trường xa ...
cùng đồng đội
                         Giữa ngàn hoa đỏ, vàng ...

Trường Sơn gió núi, mưa ngàn
Tuổi Xuân.
                      "Em mãi mãi còn hai mươi"
"Nụ cười ngày ấy" ...
                                     vẫn tươi.
"Tình yêu nồng thắm đầu đời" ...
                                            mang theo.

Chỉ thương
                   dưới mái tranh nghèo
Héo hon đời Mẹ.
                          Sớm chiều vào ra ...
Mỗi mùa cây bưởi nở hoa
Gửi hương theo gió,
                              làm quà cho Con
Ngủ ngon.
                           Con nhé đừng buồn.
Mẹ già ...
                    còn có Nước non
                                                  Quê nhà.

Em ơi!.      
                   Giữa chốn rừng xa ...
Có hương hoa bưởi quê nhà ở bên
"Tuổi Hai mươi" mãi còn nguyên
Ru Em. 

            Lá hát ngày đêm.
                                         Ngọt ngào.
Ngủ yên .
                         Em ngủ ngon nào.
Rồi về với Mẹ.
                       Trăng sao  theo cùng...

Trường sơn giải đất anh hùng
Bao Người ngã xuống nay "không trở về".
Ngày ngày ra đứng bờ đê.
Dòng sông vẫn chảy....

                                Đò về  vắng Con.
                              

                           Ngày 30/04/2013 - Trung Hải

                                               

19 nhận xét:

  1. SÓNG NƯỚC TUỔI HAI MƯƠI

    Đò lên Thạch Hãn ơi.. chèo nhẹ
    Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
    Có tuổi hai mươi thành sóng nước
    Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm
    LÊ BÁ DƯƠNG

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một bài thơ hết sức cảm động. Nhất là được nghe những người Bạn chiến đấu của các Anh đọc bài thơ đó. Như hôm VTV đưa hình ảnh vị Tư lệnh Biên phòng (có lẽ Ông là "lính cũ" đã từng chiến đấu trên sông Thạch Hãn) đọc bài thơ này. Tôi nghe mà thấy cay cay nơi khoé mắt. Ông không phải là đọc thơ nữa, mà là "Khóc thơ" với tất cả tấm lòng nhớ thương đồng đội, những "Tuổi Hai mươi" đã thành sóng nước ngàn thu.

      Xóa
  2. Tuổi hai mươi chết không sợ chết
    Thương mẹ già không hết ngóng con...
    Nhủ lòng vì nước vì non
    Nuốt đi nỗi nhớ biết còn nặng hơn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là "Tuổi Hai mươi không sợ chết", sẵn sàng hy sinh thân mình vì Tổ Quốc. Nhẹ nhàng và thanh thản!.
      Nhưng nỗi đau của sự mất mát ấy cứ đè nặng lên trái tim người Mẹ suốt cả cuộc đời.
      Cảm ơn TG.

      Xóa
  3. Tôi đã gửi bài này cho anh Trương Quang Được. Chúng tôi chơi với nhau từ thời SV cùng học 1 trường ở LX cho đến nay. Thơ của anh có nhiều bài tôi rất thích.
    Dưới đây là Email Anh gửi cho tôi. Chắc là để "động viên, khích lệ"

    Hải thân mến. Bài thơ "Không trở về" của Bạn thật là hay. Ai đọc cũng sẽ xúc động. Cảm ơn Bạn đã gửi thơ cho mình nhân ngày 30 tháng 4. Mình gửi Bạn hai câu thơ của Nguyễn Bỉnh Khiêm nói về Biển Đông do mình biên soạn. Bạn xem cho vui. T Q Được.



    Trả lờiXóa
  4. Chiến tranh kết thúc từ lâu
    Mà sao chị vẫn ở đâu khôg về?
    Chị rằng : Giữ trọn lời thề
    Hy sinh vì Nước chẳng hề hấn chi!

    Chị ngã xuống cho bao người được sống
    Cho Đất nước mình đổi mới đứng lên
    Cho ruộng đồng, cây cối xanh tươi thắm
    Cho Đất nước mình tiến thẳng với năm Châu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người chết (Hy sinh vì Nước)đã giữ trọn lời thề.
      Còn lời thề mà TBT Lê Duần đã trịnh trọng "Xin thề" trước vong linh BÁC trong bài điếu văn tiễn đưa Người thì liệu những người kế tục Ông có giữ trọn lời thề và có thực hiện được Lời Di chúc của BÁC hay không?.

      Xóa
  5. Tuổi trẻ lứa chúng ta xả thân vì nước là chuyện nhà nào cũng có nhưng mà tôi cứ mãi không trả lời được về những chị những em gái nhất là TNXP hy sinh mạng sống và cả tuổi xuân đúng là những người đi không tiếc nhưng có thể tránh chăng? tôi từng sống cùng một lán vơi các em gái TNXP (có em hy sinh vì bom bi mà một cán bộ đơn vị tôi phải khâm liệm thay các em gái ) và trong lòng tôi luôn dậy tình thương quí mến. Cái nợ của đất nước đặc biệt với các chị các em gái lớn quá và phải nhớ đến nỗi đau của các Mẹ ta làm sao mà dùng barem chinh sách nào cho xứng. Dịp này đúng là để ta nhớ tới những người không trở về .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất nhớ những "Người không trở về".
      Và rất thương những người Mẹ, ... mỏi mòn, thương xót, nhớ nhung những "Người mãi mãi không trở về"!.

      Xóa
  6. Lại nói về tuổi hai mươi: bon em tốt nghiệp xong vào bộ đôi như đi chơi, chả tính toán gì...
    Chúc anh ciều vui vẻ ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ sau này và bây giờ mới lắm kẻ cơ hội và "tính toán" thôi. HC ạ.
      Thời ấy: Cả nước "lên đường", đặc biệt là "Tuổi Hai mươi" hăng hái ra mặt trận, thật vô tư và không hề tính toán.
      Cảm ơn HC.

      Xóa
  7. Tôi chưa thật đồng thuận( chữ mà TBT khoái) với câu viết của cụ: chiến tranh đã kết thúc đất nước đã hòa bình thống nhất. Đâu phải thế : ngay lập tức bọn kẻ thù đã gây chiến tranh biên giới tây nam rồi 79 gây nên chiến tranh phía bắc thế hệ chúng ta và đàn em lại phải chết dân ta lại phải chết hy sinh!( không ít đâu). Đâu có phải như ta tưởng bở: từ nay không kẻ nào dám động tới chân lông ta hoặc huyênh hoang rằng ta mó dái ngựa mà ngựa không dám đá.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi nhất trí với Cụ là không nên "tưởng bở", huyênh hoang... như ai đó, đã mó vào "cái của nợ" của thằng nọ, thằng kia để nó đá cho.
      Cụ nên nhớ tôi chỉ nói: "Ngày 30/04/1975. Chiến tranh đã kết thúc. Đất nước đã hoà bình, thống nhất" (Không phải "chiến tranh đã VĨNH VIỄN chấm dứt" đâu . Ấy là tôi chỉ nói vào cái thời điểm đó thôi Cụ ạ. Chứ làm sao mà... "vĩnh viễn" được. Tôi không hề có cái ảo tưởng ấy; khi mà ta thì "như thế" mà bên cạnh "hàng xóm, láng giềng" thì như Cụ đã rõ.

      Xóa
  8. Tôi có một người em
    quên tuổi xuân vì nước
    Em nằm lại trên mảnh đất
    Quảng nam anh hùng
    Tuổi trẻ em đã hiến dâng
    Để cho Tổ quốc nghìn năm trường tồn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi đã được nghe Cụ kể và đọc bài cụ viết về người em trai thân yêu của minh đã hy sinh khi còn rất trẻ ở chiến trường Quảng Nam. Xin chân thành chia sẻ với Cụ.

      Xóa
  9. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  10. Hoàn toàn giải phóng MN
    Non sông một dải,muôn vàn niềm vui
    Nhiều gia đình phải ngậm ngùi
    Không được gặp lại những ngừời thân thương
    Họ ngã xuống trên chiến trường
    Đền ơn đáp nghĩa,tiếc thương đời đời.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Niềm vui không trọn vẹn!.
      Hy vọng thì dần tan.
      Niềm tin ngày một cạn.
      Biết bao người... thở than.

      Xóa

trantrunghai@gmail.com