BBB- Tôi được Làng cho vào
Ban Mõ, lại được ưu ái “cơ cấu” làm Phó Mõ "phụ trách Khu vực phía Bắc"; vì vậy
phải luôn “ghi lòng tạc dạ” cái khẩu hiệu “vui Năm mới không quên Blog”.(Cũng
như khẩu hiệu viết ở "phông" treo trên sân khấu hầu hết các đám cưới “thời của chúng ta”: “ Vui duyên mới
không quên nhiệm vụ", cùng đôi chim bồ câu trắng đang “ thơm nhau” mà các Cụ Làng
ta chắc hẳn còn chưa quên.
Học tập cô em K3 QL, ngày nào còn là cô SV cùng thành phố Kharkov với chúng tôi, hát hay, múa dẻo, đánh bóng bàn đập như… gió, (nhưng hồi đó hình như “cái đường… thơ” còn chưa phát lắm?) mà nay đã là Nhà thơ nổi tiếng của Làng, nên được Thủ trưởng Ban Mõ Cu Lờ - cụ Calathau trìu mến gọi là “Nữ sĩ Song thu”. Và thơ của ST thì từ già đến trẻ, từ Bắc vô Nam từ U sang SEC, từ cụ Fiohantb đến bạn Tiến Hoàn, từ cụ Xuân Hoài đến bạn Nhật Lệ; rồi các cụ D.Khắc, C.Lý, Nguyên Hân, K Fi, CôngKỳ, Ngọc Trâm, Đồng Huyền, T.Mai, M.Gương ,V.Hùng, Như Thanh, Tú Riềng, 3B, Calathau …. Nói chung cả Làng đều mê và ngưỡng mộ.
Tôi cũng xin thử khai bút mấy vần; ST thì “ Nói với Nắng” (Thơ khai bút của Song thu), còn tôi thì "Mong..." là để nói với mình và chia sẻ với bạn bè .
Nhưng “Khai bút, chẳng biết viết gì!. / Bút thì đã … cũ, mực thì đã … khô. / Thôi thì lại thử… làm thơ. / Cùng nhau chia sẻ tâm tư Tuổi già. / Chúc cho Blog Làng Ta / Nhân văn, Trí tuệ, … nở hoa bốn mùa”.
Mong …
( Bài thơ khai bút Xuân Giáp Ngọ)
Thế là Tết đã đến rồi!.
Nhớ nhau ta gửi những lời yêu thương
Chúc nhau “ Đời sẽ ngát hương”
Nụ cười lại nở, bông hường lại tươi
Niềm tin trở lại với người
Tuổi già nhưng vẫn rạng ngời sắc xuân
Cháu con tiếp bước cha ông
Giữ yên trời, biển, ruộng đồng… của ta.
Mùa Đông giá lạnh đã qua?.
Mùa Xuân mang đến cho ta lộc trời
cây khô rồi lại đâm chồi
chim bay, bướm lượn giữa đời tự do
bao nhiêu bức xúc, âu lo …
sẽ tan theo sóng biển xô vỗ bờ?.
Niềm vui
có đến
bất ngờ?.
Những gì ...
ta đã từng mơ…
sẽ thành?.
(Hà Nội, Mồng một Tết Giáp Ngọ). Trung Hải.
Học tập cô em K3 QL, ngày nào còn là cô SV cùng thành phố Kharkov với chúng tôi, hát hay, múa dẻo, đánh bóng bàn đập như… gió, (nhưng hồi đó hình như “cái đường… thơ” còn chưa phát lắm?) mà nay đã là Nhà thơ nổi tiếng của Làng, nên được Thủ trưởng Ban Mõ Cu Lờ - cụ Calathau trìu mến gọi là “Nữ sĩ Song thu”. Và thơ của ST thì từ già đến trẻ, từ Bắc vô Nam từ U sang SEC, từ cụ Fiohantb đến bạn Tiến Hoàn, từ cụ Xuân Hoài đến bạn Nhật Lệ; rồi các cụ D.Khắc, C.Lý, Nguyên Hân, K Fi, CôngKỳ, Ngọc Trâm, Đồng Huyền, T.Mai, M.Gương ,V.Hùng, Như Thanh, Tú Riềng, 3B, Calathau …. Nói chung cả Làng đều mê và ngưỡng mộ.
Tôi cũng xin thử khai bút mấy vần; ST thì “ Nói với Nắng” (Thơ khai bút của Song thu), còn tôi thì "Mong..." là để nói với mình và chia sẻ với bạn bè .
Nhưng “Khai bút, chẳng biết viết gì!. / Bút thì đã … cũ, mực thì đã … khô. / Thôi thì lại thử… làm thơ. / Cùng nhau chia sẻ tâm tư Tuổi già. / Chúc cho Blog Làng Ta / Nhân văn, Trí tuệ, … nở hoa bốn mùa”.
Mong …
( Bài thơ khai bút Xuân Giáp Ngọ)
Thế là Tết đã đến rồi!.
Nhớ nhau ta gửi những lời yêu thương
Chúc nhau “ Đời sẽ ngát hương”
Nụ cười lại nở, bông hường lại tươi
Niềm tin trở lại với người
Tuổi già nhưng vẫn rạng ngời sắc xuân
Cháu con tiếp bước cha ông
Giữ yên trời, biển, ruộng đồng… của ta.
Mùa Đông giá lạnh đã qua?.
Mùa Xuân mang đến cho ta lộc trời
cây khô rồi lại đâm chồi
chim bay, bướm lượn giữa đời tự do
bao nhiêu bức xúc, âu lo …
sẽ tan theo sóng biển xô vỗ bờ?.
Niềm vui
có đến
bất ngờ?.
Những gì ...
ta đã từng mơ…
sẽ thành?.
(Hà Nội, Mồng một Tết Giáp Ngọ). Trung Hải.
bây giờ nghe 2 chữ CÁT TƯỜNG là bị dị ứng cụ 3B ạ,nên tránh tránh xa đồ dởm CÁT TƯỜNG
Trả lờiXóatránh xa đồ dởm" CÁT TƯỜNG"
xin nhường các vị thuộc phường quan tham
chúng ta mong chũ bình an
"TẮC ĐƯỜNG" không có NGỰ VÀNG vút bay
Cảm ơn Như Thanh. Cụ ở xa nhất mà đến xông "nhà" mình sớm nhất.
XóaChữ "Cát tường" mình dùng theo nghĩa là TỐT LÀNH, còn cái "thẩm mỹ viện" ấy thì đúng như Cụ nói.
Nghe lời khuyên của cụ phải "tránh xa" nên mình đã sửa câu:Chúc nhau "Năm mới Cát tường" thành :Chúc nhau "Đời sẽ ngát hương"; cho nó ... lành.
Chúc bạn sáng tác nhiều thơ
Trả lờiXóaĐừng để bút cũ, mực khô, vắng nhà!
Thỉnh thoảng thăm bạn gần - xa
Chuyện trò thủ thỉ lời ra - tiếng vào!
Chúc Thanh Mai của Làng Ta
XóaCứ tươi đẹp mãi như là... HOA XUÂN
Năm Ngựa Bạn luyện cái chân
cho mau cứng cáp "phi" gần, "phi" xa.
Thế là cụ có thơ rồi
Trả lờiXóaThế là Xuân đến lộc trời mở ra.
Có già cây vẫn đầy hoa
Vần thơ cụ Phó sao mà ... đáng yêu .
Cụ mong sớm sớm chiều chiều
Biển, trời, đồng, ruộng mọi điều giữ yên.
Đời ta vẫn cứ vẹn nguyên
Cầm tay bước tiếp thêm trang sử đời.
Và mùa đông lạnh qua rồi
Tỉnh mơ ta thấy đất trời đã Xuân.
NĂM MỚI CHÚC CỤ 3B VẠN SỰ NHƯ Ý.
(Tôi không dùng chữ cát tường giống như ý cụ chao quelam đã nêu)
Rất vui Cụ đến xông "Nhà"
XóaNăm Ngựa nhất định sẽ là "Năm Vui"
Làng Ta rộn rã tiếng cười
Blog phát triền hơn mười.... Năm qua.
Hi, em được anh PHÓ ban cho nhiều lời mến thương quý hóa quá. Năm nay làm sao cho xứng đáng đây?
Trả lờiXóaChúc cho đông lạnh sẽ qua
Này xuân Giáp Ngọ nở hoa khắp trời
Nhìn hoa lại thấy yêu đời
Quê Lâm anh chị người người yên vui!
Nhìn hoa lại thấy yêu người
XóaGặp nhau lại thấy như đời thăng hoa
Quế Lâm Anh Chị Em ta
60 năm vẫn mặn mà "Tình xưa" (Tình QL)
Đọc ở phần giới thiệu " Bút thì đã ...cũ , mực thì đã ....khô " D KHẮC tôi thấy buồn tê tái cho mình và cho ĐỒNG HƯƠNG nhưng tiếp đến câu thơ "
Trả lờiXóaCây khô rồi lại đâm chồi
Chim bay ,bướm lượn giữa đời tự do "....thì long tôi lại xôn xang, có cảm giác lạ lung : chim như muốn bay đến chỗ bướm đang bay lượn ,như ảo ảnh từ nơi xa xăm tràn đến trước mắt một ông già bệnh tật...Cám ơn bạn thơ nghiệp dư đồng hương của tôi .!
Cụ Khắc còn thấy ... "XỐN XANG"
XóaKhi con Bướm trắng " bay" ngang vườn nhà
Thế là Cụ vẫn.... chưa già
Chúc cho Cụ với cụ Bà ... dẻo dai
Bút nghiên cứ luyện ... dài dài
Chăm viết Blog cho người.... khoẻ ra. Hi hi!.
3B thơ thật là hay,
Trả lờiXóaĐọc đi đọc lại vẫn say vẫn nồng.
Xuân sang cụ ước cụ mong,
Cho đời đẹp tựa bông hồng ban mai,
Cho tình Lư Quế không phai,
Cho Xuân mãi mãi sánh vai chúng mình.
3B khai bút đầu xuân
Trả lờiXóaMùa đông giá lạnh đã dần dần qua
Chúc sao Phó Mõ Làng ta
Ngày càng phơi phới, thơ ra ào ào
Năm ngựa chiếm lĩnh đỉnh cao
Mọi điều mơ ước cái nao cũng thành.
Muốn làm thì hãy làm đi
Trả lờiXóaKẻo bút hết mực khó bề ra thơ
Niềm vui có đến bất ngờ
Bây giờ hoặc chẳng bao giờ nữa đâu.